Duyên Nam

Âm Nhạc






Tôi tự nhủ....âm nhạc là một loại
Len lỏi hồn người...từ cỏi còn thơ
In vào tiềm thức...không biết bao giờ
Nó trỗi dậy....bất ngờ...trong đêm vắng.
 
Có những lần...trong đêm dài im lặng
Điệu bỗng trầm...làm bớt nặng tim côi
Chuyên chỡ đi...những quá khứ qua rồi
Bao buồn bực...thả trôi theo lời nhạc.
 
Nhạc là thế! Một kho tàng bát ngát
Nếu nhạc vui...có lát đát nắng hồng
Đường tương lai...sẽ mở rộng mênh mông
Niềm hạnh phúc....chất chồng...để đi tiếp.
 
Nhạc hòa điệu với vui buồn cùng nhịp
Tả huy hoàng...hay tả kiếp sầu vương
Tả nỗi đau một hoàn cảnh bên đường
Tả người đẹp một nhà tường cửa sắt.
 
Tả một người khi trãi nghiệm khúc ngoặc
Hay cùng người trong khoảnh khắc cười vui
Chia cùng ai những cảm xúc bùi ngùi
Nhạc là thế! Là hương mùi cuộc sống.
 
Duyên Nam
(5-12-2020)

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 9 tháng 12 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Âm Nhạc"